vẻ đẹp của anh thanh niên trong lặng lẽ sa pa

Dòng nước âm ỉ dưới vách đá đã chuyển từ những ngày xuân xanh sang những chiều thu buồn. Những ngôi chùa rồi đổ nát dưới ánh sáng của thời gian, những bức tượng rồi tan thành bụi vàng của quá khứ. Vậy mà có những tác phẩm vẫn trường tồn như một dòng suối chảy trong tâm hồn bao thế hệ hôm qua, hôm nay và mai sau. Như trong “Nghĩ lại Paustovsky”, Bằng Việt đã từng chiêm nghiệm: “Những trang sách nhớ suốt đời.

Như đám mây ngũ sắc ngủ quên trên đầu. Ẩn chứa trong những tác phẩm ấy là thế giới được nhà văn miêu tả một cách nhẹ nhàng mà tĩnh lặng, đẹp đẽ mà không phô trương, giản dị nhưng không kém phần tinh tế. “Lặng lẽ Sapa” là một trong số đó. Nguyễn Thành Long đã dẫn chúng tôi đến với vùng đất của những con người cần cù nhưng thầm lặng. Nhân vật anh thanh niên là biểu tượng cho phẩm chất và con người của vùng đất ấy.

Bạn đang xem: vẻ đẹp của anh thanh niên trong lặng lẽ sa pa

Nguyễn Thành Long được đánh giá là cây bút hấp dẫn, chuyên viết truyện ngắn và ký. Bộ phim có tựa đề Đời là những năm tháng lặng lẽ sống, lặng lẽ viết và lặng lẽ ra đi. Các tác phẩm của Nguyễn Thành Long có phong cách thơ nhẹ nhàng, trong sáng, hàm súc, giàu chất thơ trữ tình. “Lặng lẽ Sa Pa” sáng tác năm 1970 trong một chuyến đi thực tế ở Lào Cai, in trong tập “Giữa trong xanh” là một truyện ngắn tiêu biểu cho phong cách ấy. Trong truyện, ta bắt gặp những trang đời, ta thấm đượm vẻ đẹp của những con người lao động cần cù nhưng thầm lặng. Điển hình là nhân vật một thanh niên sáng sủa, có phẩm chất tốt.

Chàng thanh niên là một chàng trai 27 tuổi, một độ tuổi sôi nổi, yêu đời và khao khát cống hiến cho đời. Anh sống và làm việc một mình trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2600m với rừng xanh, mây trắng, bão tuyết và sương rơi. Ông làm việc trong lĩnh vực khí tượng và địa vật lý. Công việc hàng ngày của anh là “đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo động đất”. Với mục tiêu tham gia dự báo thời tiết hàng ngày phục vụ sản xuất và chiến đấu, là công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, chính xác, kiên nhẫn và tinh thần trách nhiệm cao. Chính hoàn cảnh sống đặc biệt ấy là “đòn bẩy” nâng tầm cho ý chí sắt đá và nghị lực phi thường của chàng trai trẻ được nổi bật và neo đậu mãi trong lòng người đọc.

Anh thanh niên là một người nhiệt tình, yêu nghề và có tinh thần trách nhiệm cao. Anh tình nguyện chấp nhận sống trên đỉnh núi cao, không có tiếng người, một mình chống chọi và vượt qua sự khắc nghiệt của thời tiết. Đối với công việc, anh yêu và say mê đến mức khi ở độ cao 2600m người ta còn sợ hãi tính mạng của anh thì anh lại mơ ước được làm việc trên đỉnh Fansipan cao 3142m. Bởi với anh, “làm khí tượng ở độ cao lớn như vậy là lý tưởng rồi”. Anh cũng có những suy ngẫm đúng đắn và sâu sắc về mối liên hệ giữa công việc và con người. Với ông, công việc như tri kỷ, tri kỷ cùng ta vượt qua những thăng trầm: “Làm việc thì ta với công việc là một đôi, làm sao gọi là đơn độc được”. Anh ấy không coi công việc của mình là những nhiệm vụ khô khan và nhàm chán. Công việc với anh là lý tưởng, là nguồn vui, dù vất vả, cô đơn “cất nó đi anh buồn chết”. Chan chứa trong đó bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu tâm huyết của chàng trai trẻ. Anh cũng tìm thấy ý nghĩa của công việc thầm lặng đó. Anh hiểu rằng, công việc của mình gắn liền với công sức của anh chị em bên dưới, là một mắt xích quan trọng trong sự nghiệp “phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu”. Khi biết mình phát hiện ra đám mây khô góp phần không quân ta đánh thắng cầu Hàm Rồng, ông cảm thấy “sung sướng” biết bao. Cũng chính vì tình yêu tha thiết với công việc mà anh cũng có những hành động đầy trách nhiệm. Tuy làm việc một mình, không có ai đôn đốc, giám sát nhưng anh luôn tự giác, nghiêm túc và tận tâm với nghề. Dù ngày hay đêm, mưa tuyết hay giá rét, chàng trai trẻ vẫn không ngại vất vả, không bỏ lỡ giờ nào “bơm xe”. Anh luôn cố gắng hoàn thành xuất sắc công việc với tác phong làm việc khoa học, nghiêm túc và chính xác.

Dù được ví như "người cô đơn nhất thế giới", dù phải sống một mình trong điều kiện cơ cực nhưng chàng trai trẻ chưa bao giờ để bản thân thất vọng hay cảm thấy chán nản, buồn chán. Ở anh toát lên lối sống giản dị, lạc quan và yêu đời. Anh ấy đã tạo ra âm thanh vui vẻ của riêng mình trong bản hòa tấu mang tên "Life". Anh thanh niên trồng đủ loại hoa như “hoa đơn, thược dược, vàng, tím, đỏ, hồng”. Người ta cứ ngỡ bức tranh cuộc sống trên đỉnh núi cao kia sẽ chỉ là một màu xám xịt lạnh lẽo của bạt ngàn mây mù và sương mù dày đặc. Nhưng chàng trai trẻ đã lấp đầy ngôi nhà nhỏ của mình bằng những màu sắc ấm áp và rạng rỡ. Anh còn nuôi gà, ong để làm phong phú nguồn thức ăn và làm quà nhỏ cho những vị khách quý. Tuổi trẻ cũng tìm đến sách như một người bạn tâm giao cùng mình trò chuyện, nương tựa vào nhau để vượt qua những khoảng lặng kéo dài từ ngày này qua tháng khác. Nhờ có sách mà anh có thể nâng cao kiến ​​thức của bản thân, làm phong phú thêm thế giới quan của mình. Không chỉ sắp xếp, tổ chức công việc một cách khoa học, chính trong căn nhà nhỏ của anh cũng toát lên vẻ gọn gàng, ngăn nắp. Anh làm việc, ăn, nghỉ, đọc sách, đọc báo như một người sống và làm việc giữa lòng thành phố, với tất cả mọi người chứ không riêng mình. Không gian sống của anh thanh niên đã gieo vào lòng người nghệ sĩ nhiều cảm xúc ngưỡng mộ và ngạc nhiên. Ánh nắng ấm áp của tinh thần lạc quan đã sưởi ấm trái tim anh trong không khí se se lạnh của thiên nhiên Sa Pa. Chính tình yêu cuộc sống tha thiết đã trở thành điểm tựa vững chắc giúp ông chủ động tiến về phía trước, vượt qua mọi gian nan, vất vả của một hoàn cảnh sống đặc biệt. Từ đó, anh tìm thấy niềm vui, hạnh phúc và ý nghĩa từ những điều nhỏ bé.

Tâm hồn ông luôn gần gũi, vẫn ấm áp, chân thành, cởi mở và mến khách. Anh “thèm người”, “thèm nghe chuyện dưới xuôi” và khao khát được ở bên người, được đối mặt với người, nói chuyện với người. Chính vì vậy, anh đã lập tức bố trí những thân cây chắn ngang đường để ngăn những chiếc xe hiếm hoi. Niềm phấn khởi khi đón khách dâng lên trong anh, toát lên qua “khuôn mặt rạng rỡ”. Phải chăng vì lâu ngày không gặp ai nên anh bối rối không kìm được cảm xúc rồi chạy đi chạy lại. Anh gửi những sự quan tâm chân thành và chu đáo đến mọi người. Chỉ thoáng qua chú tài xế biết dì mới ốm dậy, chú đã chủ động âm thầm đào củ tam thất để biếu chú dù chẳng ai nhờ chú làm. Không chỉ vậy, chàng trai trẻ còn vô cùng thân thiện và cởi mở với những người mới gặp lần đầu. Ông nhiệt liệt chào đón ông họa sĩ và kỹ sư đến thăm nhà ông. Bó hoa cho cô gái trong lần gặp đầu tiên, trà cho ông họa sĩ già và trứng ăn dọc đường cho hai người. Anh ấy sôi nổi và thích giao tiếp, anh ấy nói “những điều mọi người chỉ nên nghĩ. Đó cũng là điều chúng tôi không nghĩ tới". Anh hồn nhiên kể về công việc, đồng nghiệp và cuộc sống đời thường của mình. Với chàng trai trẻ, từng giây phút tích tắc trôi qua được nói chuyện với những người anh mới gặp thật quý giá. Phút chốc, anh thổ lộ những điều đã ăn sâu vào lòng mình rằng lâu lắm rồi anh mới có dịp nói chuyện với mọi người, nên anh cứ đếm từng giây từng phút trôi qua và sợ rằng mình sẽ lãng phí 30 phút. những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi quý giá.

Việc làm của người thanh niên có một vị trí quan trọng trong công cuộc chuyển mình của đất nước. Tuy nhiên, anh ấy rất khiêm tốn và thành thật cảm thấy những gì mình làm nhỏ bé như thế nào so với những người khác. Anh chỉ dành 5 phút ngắn ngủi để nói về bản thân, công việc và cuộc sống của mình. Tác giả dường như muốn nhấn mạnh sự khác biệt về thời gian để làm nổi bật phẩm chất khiêm tốn của ông. Khi họa sĩ muốn vẽ một bức phác họa về anh ta, anh ta thực sự bối rối, cảm thấy mình không có gì đáng để viết với tư cách là một nghệ sĩ: "Không, không, đừng vẽ tôi! Để tôi giới thiệu cho bạn những người khác xứng đáng hơn bản vẽ của bạn." Chính người kỹ sư vườn rau đã ngày đêm miệt mài, kiên nhẫn để mang đến cho người dân miền Bắc những củ su hào ngon ngọt, to hơn. Đó là việc đồng chí nghiên cứu bản đồ sét quanh năm suốt tháng ở cơ quan và luôn duy trì tư thế sẵn sàng trong công việc. Anh hiểu nghĩa, tình Sapa, sự hy sinh của những “nốt trầm” trong bài ca lao động.

Trái tim ông luôn rực cháy ngọn lửa khát vọng, khát vọng sống cao đẹp, có ý nghĩa, sống có ích cho đất nước, cho mọi người. Đất nước có chiến tranh, tôi muốn ra trận. Không được ra trận, ông vẫn tận tụy làm việc thiện. Hạnh phúc của người con trai không phải là tình yêu của tuổi trẻ, của cải hay quyền lực. Hạnh phúc với anh là được làm việc, được cống hiến cho đất nước. Hạnh phúc khi đó đã vượt ra khỏi biên giới của nó, không chỉ bó hẹp trong mỗi cá nhân mà lan tỏa đến những người khác, có ý nghĩa với nhiều người. Phải chăng đó là một ẩn ý của tác giả khi không đặt tên nhân vật chính mà gọi anh là “tuổi trẻ” bởi anh đại diện cho một lớp người trẻ đang ngân vang giai điệu muôn thuở của lý trí? tư tưởng sống cao cả, làm việc quên mình vì Tổ quốc. Dừng chân trên diễn đàn văn học, ta bắt gặp những hồn thơ có ảnh hưởng sâu sắc về lí tưởng sống, về lòng yêu nước nồng nàn của người thanh niên. Một trong số đó là bài thơ Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm:

“Có rất nhiều cô gái và chàng trai
Trong bốn ngàn hạng người bằng tuổi tôi
Họ đã sống và chết
Đơn giản và bình tĩnh
Không ai nhớ mặt nhớ tên
Nhưng họ đã làm nên Đất nước.”

Xem thêm: lịch thi tuyển sinh lớp 10 năm 2023 2024

"Lặng lẽ Sapa" đã gặt hái được nhiều thành công trên phương diện nghệ thuật. Cốt truyện đơn giản không có những âm thanh dồn dập, kịch tính. Tác phẩm như một dòng chảy lặng lẽ, nhẹ nhàng chảy vào cuộc đời, đi qua những ngóc ngách của trái tim người đọc và cứ thế, lắng đọng trong sâu thẳm trái tim. Cách xây dựng tình huống truyện hợp lý, tự nhiên, đặc sắc và độc đáo chính là cuộc gặp gỡ bất ngờ của các nhân vật. Trong 30 phút ngắn ngủi ấy, tác giả đã tài tình khi sử dụng lối kể chuyện giản dị, tả người và tả cảnh từ nhiều điểm nhìn. Thành công nổi bật của tác phẩm là sự hài hòa giữa tự sự, chính luận và trữ tình. Với ngôn ngữ hội họa, truyện cổ tích như một bài thơ. Làm ta ngây ngất trong chất trữ tình lãng mạn đậm chất thơ về những con người lao động thầm lặng, quên mình vì Tổ quốc.

Tô Hoài từng nhận xét: “Mỗi truyện ngắn của Nguyễn Thành Long giống như một trang đời, một mảng, một nét của đời. Ta thường thấy ở Nguyễn Thành Long những lời bình nhỏ nhẹ, như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng với người đọc". Đến với "Lặng lẽ Sapa", anh gửi gắm nhiều suy tư, chiêm nghiệm sâu sắc rằng Sapa lặng lẽ nhưng không tầm thường, Sapa mà người ta nghĩ đến là muốn dừng chân. nghỉ ngơi, để tâm hồn thư thái sau những giây phút oằn mình trong vòng xoáy cuộc đời.Ở mảnh đất ấy có những con người đang âm thầm cống hiến tuổi thanh xuân cho công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.Tác giả đã thực sự phác họa thành công bức chân dung của anh thanh niên, một bức chân dung tuy chỉ được phác họa trong vài phút nhưng vẫn có những nét đẹp sống mãi trong tiềm thức người đọc.


Xem thêm:

Cảm nhận về nhân vật trong Lặng lẽ Sa Pa – Nguyễn Thành Long

Tham khảo các bài mẫu nâng cao tại chuyên mục:  https://thichvanhoc.com.vn/van-mau/nang-cao/

Xem thêm: cách khôi phục tin nhắn đã thu hồi trên messenger

Xem các bài viết mới nhất trên FB fanpage: Thích Vạn Học